SongTu Forum - Chia Sẻ Kiến Thức Đồ Họa, Thiết Kế
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

BÀI VIẾT MỚI

Bài ViếtNgười ViếtThời Gian
Bán bảng menu B39-D _ Bảng menu có đèn đặt quyển thực đơn tại Hà Nộimanh0916930064 Sat Jul 30, 2016 11:00 pm
Bảng menu chỉ dẫn B29 mạ vàng hình mũi tên độc đáomanh0916930064 Mon Jul 25, 2016 4:03 pm
Bán thùng rác inox A35-O nắp lật tự động đóng mở _lựa chọn tốt nhấtmanh0916930064 Sat Jul 09, 2016 10:58 am
Thùng rác inox A35-A đen giá cực rẻ_ Thùng rác gạt tàn giá gốc tại Hà Nộimanh0916930064 Mon Jun 27, 2016 12:17 pm
Công ty bán xe gom rác 400L , 500L bằng tôn giá gốc, giao hàng tận nơimanh0916930064 Fri Jun 24, 2016 10:59 am
Cô gái và chiếc khăn cầu vồng.gamethoitrang Mon Nov 24, 2014 4:07 pm
Chắc ai đó sẽ về thôi !!!gamethoitrang Thu Nov 06, 2014 5:06 pm
Bao nhiêu tiền bạc cũng không mua nổi được một ngàygamethoitrang Wed Oct 22, 2014 4:47 pm
Băng dán urgo và lời tỏ tình bá đạogamethoitrang Wed Oct 15, 2014 4:51 pm
Đồng xu may mắngamethoitrang Sat Sep 27, 2014 2:12 pm

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

1Danh - Giá Empty Danh - Giá Mon Jul 15, 2013 10:42 am

gamethoitrang

gamethoitrang
Begin MEMBER
Begin MEMBER
Danh - Giá 944176_4430018608204_1543996173_n
Người “danh giá” trước hết phải là người có “danh”, nhưng hình như cái “danh” nào cũng có “giá” của nó cả! Cụ Nguyễn Công Trứ ngay từ khi còn rất trẻ đã viết câu thơ nổi tiếng: Đã mang tiếng đứng trong trời đất Phải có danh gì với núi sông.

Ngẫm ra, ý muốn được lưu danh cũng là thói thường của người đời vậy!
Thời Xuân Thu, lý tưởng sống của tráng sĩ là “lưu danh thiên cổ”. “Chính, tà” lúc ấy dường như khó có ranh giới rõ ràng. Sang nước Vệ mà vua Vệ không dùng thì người ta có thể bỏ sang nước Trần, nước Sái, dù các nước ấy đang đánh nhau. Kẻ sĩ chỉ cần lưu danh, và để danh của mình có thể lưu thiên cổ, người ta sẵn sàng trả cái giá cao nhất là mạng sống của mình, có khi còn là mạng sống của cả gia đình mình nữa. Đọc “Sử ký” hoặc “Đông Chu liệt quốc”, ta thấy những người lưu danh như thế thật là nhiều.

Cũng có người sống không vì danh, mà vì những mục đích cao cả khác của mình. Rất nhiều thiên tài đã lưu danh sử sách nhờ những đóng góp to lớn của họ cho loài người. Nhưng dù muốn hay không, họ cũng đã phải trả giá cho cái danh mà xã hội giành cho họ. Có thiên tài nào được sống như một người thường đâu! Cả cuộc đời họ cống hiến cho sự nghiệp, không còn thời gian cho bản thân mình. Mà có lẽ, hạnh phúc trọn vẹn ở đời chỉ có khi ta được sống cuộc sống bình thường nhất!

Xem ra lẽ đời thật công bằng, nếu bạn là người danh giá, nghĩa là được mọi người vinh danh, thì cũng tức là bạn đã trả một cái giá nào đó mà nhiều khi không tự biết!
Đó là nói đến những cái danh thực mà người ta giành để tôn vinh cho những người đã hy sinh một phần hay cả cuộc sống của mình vì những người khác. Trong xã hội, còn nhiều cái “danh” khác, thường vẫn được gọi là “hư danh”, hoặc là những cái “danh” mà chủ nhân của nó biết rất rõ cái “giá” đã trả. Cái “giá” đó nhiều khi rất cụ thể, bằng tiền, hoặc bằng những thứ khác. Tôi không muốn nêu lên ví dụ, vì hai lý do. Một phần, cũng không mong chuốc lấy sự bực bội của ai đó.

Phần nữa, vì chắc chắn ai trong các bạn cũng tìm ngay được quanh mình những ví dụ điển hình của việc mua danh! Đáng buồn là thế, vì đó là sự thật khá phổ biến của xã hội ta, khi mà trong khoa học, giáo dục, thể thao, trong nghệ thuật, trong chính trường... đâu đâu cũng có kẻ bán người mua. Mà hàng hóa ở đây lại là cái “danh”, và người nào mua được đều trở thành kẻ “danh giá” trong xã hội. “Danh” nào, “giá” ấy. Giá càng cao thì danh càng “oai”. Danh càng oai thì lợi càng nhiều. Bởi vậy nên nhiều người mới sẵn sàng bỏ giá cao cho cái “danh” của họ.

Dù sao, cũng vẫn còn may là “lẽ đời thật công bằng”. Nếu cái danh được trả giá bằng sự sự hy sinh những quyền lợi của cá nhân mình cho xã hội, thì cái danh ấy thật sự bền lâu. Còn cái “danh” mua được bằng “giá” nào đó, dù giá đắt hay giá hời, thì người mua được nó có còn là người “danh giá” nữa không? Không phải chờ đến khi họ hết quyền, hết lợi nhờ cái danh, mà ngay cả khi vừa mua xong danh, thì trong mắt xã hội, chẳng có cái “danh” nào kiểu đó mà người ta không định “giá” được!
Thế mới biết, không nghĩ đến danh mà thành danh thì cái danh ấy mới bền. Còn như làm đến “bậc thánh nhân” để “không lưu danh” thì thật khó quá!

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang  Thông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết



Lượt Truy Cập:

SongTu Forum
Được Thành Lập Từ 18 Jul 2008 Với Mục Đích Chia Sẻ Kiến Thức Đồ Họa & Thiết Kế...
Hy Vọng Những Kiến Thức Mà SongTu Chia Sẻ Giúp Ích Được Cho Các Bạn.
Cảm Ơn Các Bạn Đã Ghé Thăm SongTu forum


Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất